Bừng
trên chiếc ghế đá cũ
có tôi đang tự ngã giá mình
sẽ không có lời mặc cả nào
không lỗ lãi phân bua bằng khuôn ngực hứng đầy
thân phận
không chiến tranh, máu hay hạnh phúc
cũng không có khổ đau
chỉ lòng mẹ lòng cha mát như thảm suối
và tiếng đứa con thơ
vẳng lại
phố mùa này sấu đã thôi xanh
lá rụng để thiên đường vàng óng
con mèo thỏa hiệp cùng đám sẻ
cho bữa mồi hân hoan nhảy múa nơi mắt huyền
đến đâu
về đâu...
cho một vết sáng bừng lên phía đêm
không màu
LÊ NHI