Vịnh chiếc cầu và chòi tre ở Làng Sông
Mai mốt đời ta có lẻ loi,
Về bên ao cá lập cái chòi,
Nương hàng trúc đứng nghe gió thổi,
Mượn nước chiều trôi ngắm trăng soi.
Tuổi được bao nhiêu mà ngạo nghễ,
Đời thêm mấy độ lại đua đòi!
Thôi xin cứ chọn làm hoa cỏ,
Đón giọt sương hồng chỉ thế thôi!
SƠN CA LINH