Làm w88 bong88
Truyện ngắn của LÂM KHOA
Trưa nắng chang chang, thằng Hùng ghì lưng bậm môi đạp xe đèo w88 bong88 từ Xóm Đậu xuống lút Tây An. w88 bong88 núp sau vạt áo thấm đẫm mồ hôi của thằng Hùng, miệng tía lia anh Hai coi để ý bọc tiền chớ rớt mất là anh em mình ăn cám à. Thằng Hùng thò tay rờ túi quần, mày yên tâm, nó nằm một cục trong túi tao đây, rớt đi đâu được. Con nhỏ cười hì hì, thì em dặn trước vậy thôi.
Bữa nay anh em thằng Hùng w88 bong88 quyết định chơi lớn. Hai đứa gom hết gia tài dành dụm lâu nay để mua loa kéo cũ đi bán kẹo dạo. Năm Nhỏ trố mắt nhìn thằng Hùng lôi cọc tiền quấn tám lớp ny lông, toàn tờ mười ngàn hai chục, có cả tờ năm ngàn hai ngàn. Năm Nhỏ hẫu âu.
- Trời, gì mà toàn tiền lẻ không vậy bay? Mà sao quấn kỹ dữ?
w88 bong88 gãi tai.
- Dạ tiền hai đứa w88 bong88 giấu trên rầm nhà, chắt mót được đồng nào đều cuộn trong bọc ny lông rồi nhét trên cây đòn tay, quấn kỹ để chuột nó khỏi gặm.
w88 bong88 ngứa miệng phun luôn một lèo:
- Ảnh xạo đó chú. Ảnh sợ ba w88 bong88 biết tụi w88 bong88 có tiền á, thấy là ổng lượm hết đi uống rượu, đững hòng còn một cắc.
Thằng Hùng quay sang lườm nhỏ Yến, w88 bong88 nhỏ giả lơ chạy ra giếng săm soi mấy w88 bong88 ong bầu đang vo ve trên giàn mướp.
***
Sáu Sự lúc trước cũng chịu khó làm ăn lắm, công làm gạch tèn tèn, có bèo gì ngày cũng kiếm được hai trăm ngàn. Thu Mẫn vợ Sáu Sự đứng bán quán ăn sáng bánh hỏi cháo lòng. Ngày bán buôn một buổi thôi, giàu thì chửa tới chớ chuyện tiền nong cũng thong thả. Hai đứa con - thằng Hùng, w88 bong88 ngoan ngoãn nhất mực. Bá tánh hối hả ngược xuôi ngoài đời ngó dô ai cũng ghen thầm, hạnh phúc là đây chớ kiếm đâu xa. Nhưng vị thần mang tên Hạnh Phúc ghé nhà hổng chịu ở lâu.
Có một dạo, chiều lại cỡ bốn giờ w88 bong88 hay thấy má bấm điện thoại, thì thầm to nhỏ, bao lô… bao lô… Năm rưỡi chiều w88 bong88 rên đói quá má ơi, cơm chín chưa dọn con ăn với. Thu Mẫn quắc mắt, mới ăn tức thì giờ rên đói nữa, mậy? Chờ chút, tao đang mắc công chuyện. Rồi má bấm bấm điện thoại, rồi căng thẳng chờ đợi, rồi có tin nhắn đến. Má chăm chú dò những dãy số trong tin nhắn, rồi thẫn thờ ôm đầu rên rỉ, trời ơi là trời. Rồi một bữa má liệng điện thoại cái rổn vô vách tường. w88 bong88 sợ quá chạy thẳng một lèo qua nhà hàng xóm, hết dám rên đói.
Đó, là từ đận đó đó…
Chở loa về tới nhà, chưa kịp hớp ngụm nước w88 bong88 đã lật đật cầm cái thẻ nhớ đạp xe thục mạng qua quán nét, tải một lô một lốc nhạc karaoke trẻ có, sến có. Nó cẩn thận rứt tờ giấy học sinh ghi số thứ tự danh sách từng bài để dễ bấm.
Sáu Sự chân nam đá chân chiêu xềnh xàng cái dáng đi lấn chiếm lòng lề đường, vừa thò đầu vô nhà Sáu Sự đã trợn mắt, gì đấy tụi bay? Loa kéo ở đâu ra đấy? w88 bong88 nói láo, của tụi con thuê. Bay giàu quá bay, còn rảnh nữa chớ, xách tiền đi thuê loa về tế con mẹ bay hay sao? Nghe riết rồi nên quen lỗ tai, w88 bong88 chỉ ù lì lẩm bẩm, thuê để bán kẹo kiếm tiền chớ để chơi na mà chửi.
Sáu Sự trợn mắt, nay mày ngon ha con nhỏ kia, lầm bầm cái gì trong họng dẫy. w88 bong88 im ru gằm mặt xếp mớ kẹo vô cái túi chéo. Sáu Sự đá con chó con nãy giờ lẽo đẽo theo liếm chân cho nó kêu ăng ẳng…
Thu Mẫn bỏ chồng, bỏ w88 bong88, bỏ nhà, bỏ quán, nửa đêm dong thẳng một mạch biệt xứ. Bữa sau trùm cho vay nặng lãi Tư Hường dẫn hai thằng lực lưỡng mình mẩy xăm trổ như w88 bong88 tắc kè bông xồng xộc vô nhà dán lên trán Sáu Sự tờ giấy nợ viết tay, góc dưới tờ giấy ký tên Lê Thu Mẫn chình ình. Nhìn w88 bong88 số dài ngoẵng trên đó mà Sáu Sự muốn cáo phó. Tư Hường chém gió cái rột.
- Nhắn w88 bong88 vợ mày trốn cho kỹ. Liệu hồn! Tao mà lôi đầu ra là băm nó cho dịt ăn tức khắc.
Anh em thằng Hùng w88 bong88 ngồi ôm nhau tròn xoe mắt nhìn Sáu Sự bất lực đờ đẫn lúc hai thằng lực lưỡng khiêng hết tủ lạnh, ti vi lẫn xe máy, cả cái nồi cơm điện chúng cũng chất lên chiếc xe lôi, một đi không trở lại. Cái nhà trống trơn từ bữa đó.
Tranh của họa sĩ TRƯƠNG ĐÌNH DUNG
Sáu Sự rước ông thần Lưu Linh trịnh trọng đặt lên bàn thờ, đi làm gạch bữa đực bữa cái. Làm được đồng nào, rượu luôn bữa đó. Thằng Hùng mới bước vào lớp mười được mấy bữa đành nghỉ ngang để xách xô đi phụ hồ. w88 bong88 bù lu bù loa quăng sách vở nói đi bán vé số, thằng Hùng đòi xáng cho cái bạt tai, tao cấm mày nghỉ học, để tao đi phụ hồ thay ông già nuôi mày, mày mà học không nên dáng, đững kêu tao bằng anh nữa.
Đó, cũng là từ đận đó đó… Thiệt tình không ai nỡ quên mẹ quên cha nhưng anh Hai mới thiệt là cả vũ trụ của w88 bong88!
Trời sâm sẩm là hai anh em lên đường. w88 bong88 lấp xấp ôm giỏ kẹo chạy trước, thằng Hùng tà tà dắt xe đạp cột cái loa ở baga lẽo đẽo theo sau. Chúng đi dọc khu bờ kè, con đường quán nhậu mọc như nấm. Nhạc xập xình và thằng Hùng cất giọng. Mấy bữa đầu nó run lắm, vô bài mà tim cứ đập thình thịch, hát hụt hơi như bệnh nhân chuẩn bị rút ống thở. Dân chơi bốn mùa ngồi trong quán nhậu dỏng tai lên hết cỡ nghe thằng Hùng hát mà lắc đầu bó tay, thằng nhỏ kia bị ngọng hay sao đó bay? Đứa nào đoán trúng nó hát bài gì tao mất thùng bia. Nhạc sĩ Vũ Hoàng có hiển linh ngay trước mặt cũng không tài thánh nào biết được thằng Hùng đang hát bài Hương thầm của mình. w88 bong88 na giỏ kẹo cứ chàng ràng chỗ lối nhân viên người ta chạy bàn làm ách tắc giao thông trong quán nhậu, ăn chửi liên tù tì, con nhỏ né chỗ khác coi, lớ quớ tao ụp nồi lẩu lên đầu nói sao xui.
Về nhà đã gần mười một giờ đêm, w88 bong88 ôm giò nhăn nhó, em mỏi cẳng quá anh Hai, nó lật ngửa bàn chân lên săm soi dưới ngọn đèn trái ớt tù mù, hai gót chân đã phồng rộp. Thằng Hùng lấy chai kem đánh răng thoa cho nó, ái ngại, chân cẳng vầy rồi mai mày đi được không? w88 bong88 giãy nảy, đi chớ sao không, phồng có chút xíu nhằm nhò gì. À đúng rồi, anh Hai lấy tiền ra đếm thử tối giờ mình kiếm được nhiêu rồi. Thằng Hùng moi hết tiền ở hai túi quần, hai đứa nhỏ vuốt phẳng mấy tờ bạc hai ngàn, năm ngàn nhăn nhúm. Trăm mười một… trăm mười ba… trăm mười lăm. Hết. À quên, cộng với lúc nãy mình mua hai ổ bánh mì chống đói mười ngàn nữa là tổng cộng một trăm hai lăm ngàn. Trừ tiền vốn bỏ ra mua kẹo bốn chục ngàn, anh em mình bỏ túi được tám lăm ngàn… Đi bữa khai trương kiếm nhiêu đó là bảnh rồi. Hai anh em phấn khởi ra mặt. Thằng anh giục con em, thôi lo rửa ráy rồi đi ngủ, mai còn dậy đi học. Cái chưn mầy đâu, đưa đây ngâm nước muối tao pha sẵn rồi nè…
Thằng Hùng ém chặt mùng sợ muỗi chui vô cắn w88 bong88, nhìn con nhỏ say ngủ miệng vẫn tủm tỉm, nó bất giác thở dài ngó qua Sáu Sự đang ngáy khò khò bên chai rượu lăn lông lốc dưới nền nhà.
Đến bữa nay thì w88 bong88 đã tự tin thấy rõ. Nó đang lên giọng ngọt xớt tự nhiên một thằng choai choai nhuộm cái đầu vàng chóe khều vai.
- Tắt nhạc! Ê, thằng kia, ở đâu tới địa phận của ông nội mày hát hò bán kẹo ngon vậy mày? Đã xin phép ông nội mày chưa?
w88 bong88 ngơ ngác.
- Tui bán ngoài đường cái, có ăn giành ăn giựt của ai đâu mà phải xin phép?
Giang hồ vị thành niên trợn mắt.
- Ăn nói ngon gớm bay. Mày không nghe câu “đất có thổ công, sông có hà bá” hử? Tao là hà bá khu này, mày muốn kiếm tiền ở đây thì phải biết điều đóng lệ phí, một đêm năm chục ngàn. Móc ra cu. Không tao đập một cái là cái loa của mày thành đồng nát giờ. Lẹ!
Thằng Hùng mím chặt răng, w88 bong88 mặt mày tái mét ôm cánh tay thằng Hùng cứng ngắc.
Hên sao vừa lúc có chú công an đi ngang bợp tai cho cái, giang hồ vị thành niên cúp đuôi dọt lẹ.
Cái nghề vác loa đi bán kẹo nhìn đơn giản vậy mà cũng lắm nhiêu khê. Một đêm phải hát mười mấy hai chục bài, ca sĩ hội chợ còn khóc như mèo chớ đững nói tay ngang như thằng Hùng. Rồi những đêm cuốc bộ không dưới chục cây số làm rệu rã những đôi chân bé nhỏ, về được nửa cầu Kiên Mỹ lại gặp trúng cơn mưa quái ác, hai tấm lưng còm run rẩy che chắn cho chiếc loa, về tới nhà đôi môi tím ngắt vẫn cười vui sướng vì tài sản được an toàn khô ráo. Mà, ớn nhất mấy ông ngà ngà say, máu văn nghệ nổi lên cứ đòi mượn míc làm vài bài. Hết bài rồi bài nữa, lại bài nữa, líu cả lưỡi mà không ông nào chịu nghỉ. Thằng Hùng w88 bong88 ngồi bấm bài hát mà nóng ruột nóng gan. Hát đã mỏ rồi mấy ông cố nội thảy lên bàn năm chục ngàn. Thằng Hùng nhét tiền vô túi mà giận cành hông. w88 bong88 phải an ủi, có còn hơn không, mấy ổng hổng đưa đồng nào thì làm được gì nà, anh Hai…
Tối thứ Bảy, quán Ngố đông nghèn nghẹt khách. Phía bên trái quán xếp một dãy bàn dài tổ chức sinh nhật cho một đứa nhỏ. Trên sân khấu mi ni căng tấm phông nền có cắt dán mấy chữ “Happy birthday Bảo An”. Nguyên một đám con nít ăn bận đẹp đẽ chạy nhảy líu lo, ôm trên tay những hộp quà vuông vức. Một cô trạc tuổi má w88 bong88 dắt con bé bận cái đầm trắng cài nơ như công chúa lại dặn anh em thằng Hùng:
- Bữa nay sinh nhật w88 bong88 gái cô, chút nữa tới khúc thổi nến hai đứa bấm bài Chúc mừng sinh nhật giúp cô với nha, cảm ơn hai đứa trước.
Bà mẹ lục ví đưa tờ một trăm ngàn cho w88 bong88, mà hình như w88 bong88 hổng thấy, nó mải ngắm cái đầm trắng con gái cô đang mặc. Thằng Hùng khẽ bấm vô bắp tay nó, cô đưa tiền kia Yến, nó mới ngơ ngác quay sang lượm tiền, lí nhí cảm ơn. Cả tối đó đầu óc w88 bong88 như để ở đâu, cầm kẹo đi từng bàn mời khách mà đầu óc cứ như để trên nóc nhà, cứ đụng bàn đụng ghế lia chia.
Gần mười giờ đêm, thằng Hùng gom gọn đồ đạc lại, quay sang w88 bong88 bảo, giờ tao với mày ra thị trấn. w88 bong88 chưng hửng, ủa, nghỉ sớm thì dìa nhà chớ ra đó nữa chi anh Hai? Bí mật. Tao nói thì mày làm theo lẹ đi, nhanh coi. w88 bong88 dù thắc mắc một bụng nhưng vẫn nhanh nhẩu phóc lên xe.
Cô chủ tiệm kem Hạnh Phúc đang kéo cửa thì thằng Hùng đạp xe tới vừa kịp, cô cười lởi xởi, may cho hai đứa đấy, chậm ba chục giây nữa là cô tắt đèn rồi. Đây, bánh kem sinh nhật con đặt lúc chiều đây. Cô giúi lồng bánh đưa cho w88 bong88 đang mím môi chực khóc, chúc cháu sinh nhật vui vẻ nha.
w88 bong88 ngoác miệng cười, mặt mày lem nhem, nửa cười nửa mếu máo. Con nhỏ coi bộ xúc động dữ, trời, hổng ngờ anh Hai nhớ ngày sinh nhật em luôn. Thằng Hùng phẩy tay như ông cụ non, sao hổng nhớ mày, có mỗi một đứa em gái mà ngày sinh của nó còn hổng nhớ thôi chớ làm anh chi nữa. Tao còn nhớ tuần trước cô chủ nhiệm mắng vốn mày lên lớp chỉ toàn ngủ gật, chậc, chắc từ mai tao đi bán một mình quá, để mày ở nhà lo học hành.
Đang ôm cái bánh vui như Tết nhưng w88 bong88 vội níu hông thằng anh, lắc đầu nguây nguẩy: Hổng có nghen anh Hai, tuần rồi em học hành nghiêm chỉnh rồi, cô giáo còn khen em trước lớp mà.
- Ừ, tao nói trước rồi, học hành hổng nên thân thì biết tay tao.
Thằng Hùng đưa tay vỗ vỗ lên ghi đông, vừa đạp xe vừa lẩm nhẩm bài hát Chúc mừng sinh nhật… w88 bong88 lặng thinh, một tay ôm bánh, một tay ghì lấy anh Hai, nước mắt tự nhiên cứ thế lặng lẽ chảy dài. Nó cố nén sợ anh Hai nó buồn nhưng có biết đâu, thằng Hùng cũng đang cố nén. Cả nhà đương yên lành, đùng một cái chỉ vì cái trò số đề số điếc mà cuộc đời bao la này không dưng lại trống toác như chỉ còn có hai anh em. May mà con bé Yến chịu nghe lời, còn ham học.