Sáng nay giựt mình
Sáng nay phố trở lạnh rồi
gió đưa một chút bồi hồi đong đưa
Người về mơ ước gì chưa?
gió xuân nhóm lối thoáng vừa lên vai
Chần chừ chạm ngõ mười hai
trên cành lá đọng một vài long lanh
Rộn ràng qua phố nhớ anh
còn anh qua phố loanh quanh nhớ người
Em vừa mười chín đôi mươi
mang xuân trọ với nụ cười rất xuân
Hoa vàng e ấp bâng khuâng
trong phơn phớt nắng ngập ngừng gọi ai
Lạnh lùng nương áo sớm mai
giựt mình nghe tháng mười hai giựt mình!
PHAN DUY