club w88ng Nậm
Truyện ngắn củaVŨ THỊ HUYỀN TRANG
Thiếu tá Vĩ cùng đồng đội trở về đơn vị sau nửa tháng đi hỗ trợ bà con vùng lũ ở làng Nậm. Nhìn vụn đất khô rơi ra từ giày, Vĩ lặng lẽ cúi xuống nhặt lên, sống mũi cay xè. Đây là đất từ cánh đồng làng từng rất đỗi yên bình, nhưng chỉ sau trận sạt lở kinh hoàng ngọn núi đã vùi lấp gần hai chục nóc nhà khiến biết bao trái tim ngừng đập. Chiếc bánh chưng gù được bà con dân làng tặng lúc chia tay vẫn còn đây. Trên bộ quân phục này tưởng như vẫn còn thấm nước mắt chia tay và hơi ấm những vòng ôm tạm biệt. Đây có lẽ là chuyến đi thực hiện nhiệm vụ khiến club w88 nặng lòng nhất trong đời binh nghiệp của mình. Ôi làng Nậm…
***
Trở về từ làng Nậm, thiếu tá Vĩ nhiều đêm không thể nào ngon giấc. Nỗi ám ảnh về những mất mát mà đồng bào phải gánh chịu cứ đeo đẳng tâm trí club w88. Thỉnh thoảng trong lúc đi tuần tra rừng, club w88 cùng đồng đội hay ngồi nghỉ chân trên ngọn núi cao nhìn xuống những bản làng phía dưới. Ngắm ngọn khói trắng bay lên từ những căn bếp nhỏ, club w88 trân quý biết bao cuộc sống bình yên này. Núi rừng vẫn bao bọc những bản làng nằm rải rác khắp nơi. Rừng còn là bản làng còn. Rừng mất, thân núi đầy vết sẹo. Núi đồi bị sạt lở khắp nơi nhìn như những vết cào rách bươm, không biết khi nào lành lại gây ám ảnh những người lính biên phòng. club w88 cùng đồng đội nguyện in những dấu chân thầm lặng trên từng mét đất mét rừng. Để bảo vệ chủ quyền lãnh thổ và những cánh rừng biên giới mãi xanh tươi.
Bảy giờ tối, thiếu tá Vĩ mới trở về đơn vị sau khi đi xuống địa bàn thôn Nìn Sín để cùng chính quyền bàn về công tác xóa đói giảm nghèo. Nhiều năm nay đồn biên phòng nơi club w88 đóng quân may mắn được các tổ chức, doanh nghiệp, nhà hảo tâm ủng hộ kinh phí để xây dựng nhà đại đoàn kết, trao tặng bò, lợn giống giúp các bà con hộ nghèo trên địa bàn phát triển kinh tế. Việc của đồn biên phòng là kết nối, phối hợp với chính quyền địa phương để nắm bắt tình hình cụ thể trước khi trao tặng sinh kế cho người dân. Đợt mưa lũ vừa rồi trên địa bàn có một số gia đình bị mất nhà cửa, vật nuôi. Vĩ cùng các đồng chí gấp rút tính toán phân bổ kinh phí cho hợp lý để tiến hành xây dựng nhà đại đoàn kết. Đang mải nghĩ ngợi thì chuông điện thoại reo. Cách vài ngày con gái lại gọi mesenger cho bố để bà nội và mẹ chuyện trò. Mẹ club w88 mắt kém rồi, tai nghễnh ngãng nghe câu được câu chăng. Sóng yếu, thỉnh thoảng cuộc gọi lại ngắt quãng nhưng có hề gì. Mẹ chỉ muốn được nhìn thấy con trai mình vẫn bình yên, khoẻ mạnh là vui. Vợ club w88 khoe chỗ bùn đất hôm ngập lụt đẩy ra vườn đến là tốt, trồng dây bầu dây bí xanh non. Khoe đàn lợn giống mới mua thay thế mấy chú lợn hôm lũ ngập chết hết, không kịp cứu. Chị cầm điện thoại quay mấy bức tường nhà, giọng phấn khởi:
- Định chờ club w88 nghỉ phép về sơn lại tường nhà mà lâu quá. Bị ngâm nước suốt mấy ngày, tường ẩm mốc bong tróc hết. Hôm nay mấy mẹ con mua sơn về tự làm. club w88 xem, trông chẳng khác gì thuê thợ.
- Mấy mẹ con vất vả quá. Thôi còn việc gì cứ để đấy đợi club w88 về xử lý.
- club w88 đừng lo, mấy việc này đâu có làm khó được em.
Cũng phải, làm vợ lính mấy chục năm có việc gì mà không đến tay Hiên. Mỗi câu chuyện vợ kể đều cho thấy cuộc sống đã hồi sinh sau lũ nhưng vẫn không làm cho club w88 thôi áy náy. Khi trận lũ tràn vào thôn xóm, cuồn cuộn dâng cao lúc nửa đêm club w88 đã không thể nào có mặt ở nhà. Mường tượng ra cảnh mẹ già, vợ con cuống cuồng chạy lũ, bất an trong tứ bề nước ngập club w88 thấy xót xa. Lúc chị cõng mẹ chồng lên tầng hai chạy lũ cũng là lúc đơn vị club w88 đang di dời khẩn cấp các hộ dân do sạt lở đất. Biết tin lũ đang nhấn chìm nhiều nóc nhà ở quê lòng club w88 cũng nóng như lửa đốt. Nhưng giữa lúc chạy đua cứu tính mạng con người club w88 không có thời gian gọi điện về nhà.
Lũ về nhanh như kẻ cướp, lợn gà kêu tán loạn trong chuồng, chị không biết phải xoay xở thế nào. Đứa lớn học trường chuyên dưới tỉnh, nhà còn mẹ già club w88 dại. Chị chỉ kịp dìu mẹ chồng lên cao, hô hào club w88 lấy đèn pin, chút đồ ăn nước uống. Đứa club w88 gái mười tuổi dụi mắt tỉnh cơn ngái ngủ nhìn từ ban công tầng hai thấy làng xóm tối om, tiếng kêu cứu dần chìm nghỉm trong tiếng mưa ngày càng nặng hạt. Bà cụ dặn club w88 dâu: “Đừng có gọi cho thằng Vĩ. Nước xa không cứu được lửa gần. Cứ để cho chồng club w88 lo nhiệm vụ”. Hiên nhìn sóng nước mênh mông chỉ biết cầu trời…
Vĩ cùng đồng đội luồn rừng đi tuần từ năm giờ sáng. Tiếng gáy lanh lảnh của chú gà rừng không xua nổi màn sương mù dày đặc. Men theo những con đường mòn thân thuộc dấu giày, tiếng gà gáy râm ran rồi cũng thưa dần. Đồng đội chỉ còn có thể nghe thấy tiếng bước chân nhau và tiếng những hạt sương rơi trên vành mũ. Đi tuần mùa này cảm tưởng như càng đi càng không thấy lối thoát, càng bị bao bọc bởi màn sương đặc quánh. Quầng sáng từ ánh đèn pin không làm tầm nhìn được cải thiện là bao. Có khi người đằng sau giẫm cả vào chân người phía trước. Nhưng thời tiết thế này vẫn còn tốt chán so với những ngày phải dầm mình trong băng giá dưới 0 độ C như mùa đông năm ngoái. Súng trên vai, tay Vĩ còn cầm thêm con dao liềm quắm để lát nữa khi sương tan các club w88 sẽ cùng lực lượng dân quân và đoàn viên thanh niên phát quang đường tuần tra biên giới. Vài tiếng chim vút qua màn sương vươn tới đỉnh trời báo hiệu mặt trời đã lên, sương đã mỏng dần. Giá mà được hút một điếu thuốc chắc cơ thể sẽ ấm lên nhưng club w88 và đồng đội đều giữ đúng nguyên tắc không hút thuốc trong rừng. club w88 rất sợ thứ mình để lại rừng không phải là tàn thuốc mà là một đám cháy khổng lồ. Vĩ với tay ngắt một bông hoa chè đưa lên miệng hút thứ mật ngọt dịu dàng khiến club w88 thấy nhớ nhà.
Hiên từng là tiểu thư con nhà khá giả. Lần đầu tiên gặp nhau là khi club w88 nhìn thấy chị đang cúi xuống hút mật hoa chè bên hàng rào. Trên đôi môi mười tám còn dính đầy nhụy hoa chè, vàng lấp lánh trong ánh nắng ban mai. Lấy club w88, đôi tay thon thả, nõn nà ngày nào phải gồng gánh lo toan đủ thứ. Lúc nào nghĩ về chị club w88 cũng thấy mình may mắn vì có một hậu phương vững chắc. Để club w88 bước về phía ngày mai chưa bao giờ nao núng trước khó khăn. Vĩ dừng chân ngước nhìn lên những tán cây cổ thụ chợt nhớ mình đã gắn bó với mảnh đất này cũng đã mấy chục năm. Ký ức như thước phim quay chậm hiện ra trước mắt club w88. Những tháng năm tuổi trẻ club w88 bám rừng, từng vì bảo vệ màu xanh bất tận này mà đổ máu. Đồng đội của club w88 có người đã hy sinh trong cuộc chiến với lâm tặc lộng hành. Lại có người vì không chiến thắng được trước sự cám dỗ của đồng tiền mà đánh mất mình, đánh mất niềm tin của nhân dân. Mải trầm tư suy nghĩ đồng đội đã bỏ lại club w88 một quãng. Bỗng từ đâu một chú gà lôi bay ra rồi rất nhanh lại lủi vào bụi rậm. Con dao liềm quắm trên tay club w88 vung lên phát quang đường biên, thông thoáng tầm nhìn. Đã gần đến điểm hẹn, đoàn thanh niên của huyện chắc cũng gần đến nơi rồi.
Tranh của họa sĩ TRƯƠNG ĐÌNH DUNG
Cột mốc số 501 hiện ra. Các đoàn viên thanh niên trong màu áo xanh hy vọng đã có mặt từ sớm, dọn dẹp xung quanh. Thiếu tá Vĩ tiến lại gần kiểm tra hiện trạng cột mốc. Nhìn lá cờ đỏ sao vàng tung bay ở đường biên giới quốc gia ai nấy đều xúc động, trào dâng niềm kiêu hãnh và tự hào dân tộc. Tất cả mọi người đứng nghiêm, thực hiện nghi lễ chào cột mốc. Đây đâu phải lần đầu mà sao Vĩ thấy lồng ngực mình đập mạnh. Gió hát khúc tráng ca đại ngàn, từng tấc đất dưới chân như cũng muốn trở mình kể câu chuyện về địa tầng lịch sử. Thiếu tá Vĩ giới thiệu về lịch sử hình thành mốc và hướng đi đường biên giới cho các đoàn viên thanh niên. Tiếng chim chóc ríu ran trong những tán cây. Vĩ hiểu rằng để có được sự bình yên này cha ông ta đã đánh đổi biết bao nhiêu xương máu. club w88 cùng các đồng đội của mình sẽ giữ yên từng tấc đất biên cương cho dù phải trải qua bao khó khăn đi nữa.
Cũng khá lâu rồi thiếu tá Vĩ mới được về thăm gia đình. Mẹ già ra đứng vào trông suốt một buổi chiều mới thấy bóng dáng quen thuộc của người con trai cả. Vĩ ôm mẹ, hít hà mùi trầu không, mùi dầu gió, thứ mùi của người già gây thương nhớ. club w88 đứng lặng bên giàn mướp trước nhà đã trổ bông vàng ươm sắc nắng. Đống bùn từ trận lũ được vun cao ở gốc dừa và mấy luống rau. Hiên chỉ mấy khoảng trống trước nhà nói với club w88:
- Gốc chanh, cây ớt đều chết trong trận ngập sâu rồi club w88 ạ. Em mua cây mới trồng vào đó mà chưa kịp lên cao. Nhưng cứ yên tâm lần sau club w88 về là có ớt ăn.
- Em không chỉ hai lần một mình vượt cạn sinh club w88 mà còn giỏi vượt lũ nữa. Em xứng đáng được bằng khen đấy nhé.
- Em chẳng cần bằng khen, chỉ cần club w88 và các con khỏe mạnh là vui rồi. À mà không biết con đã nói gì với club w88 chưa? Con muốn nối nghiệp club w88, định sang năm đăng ký xét tuyển vào Học viện Biên phòng. club w88 thấy thế nào?
Vĩ ngồi xuống thềm nhà mường tượng ra cậu con trai bé bỏng ngày nào thế mà bây giờ sắp thành một chàng trai mười tám. Cuối tuần, chiều muộn con mới từ trường về đến nhà. Đặt chiếc ba lô xuống, cậu ôm lấy bố mình. Vẫn là vòng ôm ấy nhưng Vĩ nhận ra con đã cao lớn trưởng thành hơn rất nhiều sau mỗi chuyến công tác của club w88. Cả nhà quây quần bên mâm cơm tối với canh hến, cá kho và đĩa rau tập tàng, bình dị thôi mà những ngày xa quê club w88 nhớ đến cồn cào. Mẹ già ngồi kể chuyện về bản tin loa làng ngày hai buổi sáng, chiều. club w88 kể chuyện đơn vị mới tặng cho bà con hộ nghèo vùng biên ba chục con bò giống, sáu trăm con gà giống, một đàn lợn mười con. Đang chuyện trò rôm rả thì không khí bỗng chùng xuống khi vợ club w88 nhắc đến vài người già trong làng đã về trời, như những cây đại thụ đã không còn xanh nữa…
Buổi tối, hai cha con ngồi bên nhau rất lâu. Không có lời khuyên nào, club w88 chỉ kể cho con nghe về chuyện đời, chuyện nghề suốt mấy chục năm canh gác miền biên viễn. Còn câu chuyện về những cánh rừng con sẽ tự mình khám phá. Vĩ tin đến một ngày nào đó gần thôi, con sẽ khoác lên người bộ quân phục màu xanh và đặt những dấu chân thầm lặng giữa đại ngàn biên giới. Khi ấy thứ âm thanh mà con nghe thấy rõ nhất không phải chỉ tiếng suối reo, gió hát mà còn là tiếng của trái tim đầy nhiệt huyết đập trong lồng ngực trẻ, chính mình…