Ta về chốn đây
Đêm cuối năm
Giữa quê nhà
Ta ngồi như thể níu xa lại gần.
Không biện giải
Chẳng phân trần
Bởi quê thấu hiểu
Từng tâm tận người.
Khi xuôi ngược
Nhọc tiếng cười
Cả khi thất sủng
Buông xuôi... ngại về.
Quê thì mãi vẫn là quê.
Vòng tay ấm
Đợi
Ta về
Chốn đây!
BÚT BIỂN