Một mình
khi ta hát nước mắt nằm nơi họng
một khúc tình ca châm nhói ngực gầy
khi ta viết câu từ bay mất
bởi hồn này chỉ là bóng mây
khi ta nhớ, buồn cũng câm lặng
khắc vào đâu cho bớt tột cùng
chịt vết thương thấy lòng còn thổn thức
phận mình
trôi phía thinh không
LÊ NHI