Chuyện tình club w88 người lính trẻ Bắc Việt
Truyện ngắn club w88 LÊ NGỌC SƠN
Ông nội tôi ốm nặng, ra dấu có ý bảo gọi tôi về. Trong hơn mười đứa cháu, tôi là đứa được ông thương hơn cả. Khi tôi về, ông đã yếu lắm rồi. Ông bảo ông mệt, xương đau nhức như muốn gãy vụn ra. Tối đó nằm ngủ với ông như bao lần ông cháu ngủ với nhau từ hồi còn là thằng bé con, tôi lại được ông kể cho nghe chuyện tình club w88 đời ông. Từng đoạn một như những mảnh ghép khiến bức tranh liền lạc, hoàn chỉnh dần. Dù đã nhiều lần được nghe nhưng đêm nay có gì đó đặc biệt khiến ông kể như lần đầu tiên thuật lại. Còn tôi, cả những chi tiết đã nghe nhiều lần nhưng tôi vẫn cứ thấy lung linh, mới mẻ và xúc động.
Một tháng sau, ông tôi mất. Trong chiếc cặp da sờn màu ông để lại, tôi tìm thấy một tập thư tay được buộc bằng dây gai cẩn thận cùng một cuốn sổ, dường như là cuốn nhật ký ngày xưa club w88 ông. Kẹp giữa cuốn sổ là một bức ảnh đen trắng ông chụp cùng một người con gái xinh đẹp. Phía sau bức ảnh có ghi dòng chữ nghiêng nét mảnh màu mực tím đã phai nhưng vẫn còn có thể đọc được: Kỷ niệm Sài Gòn 04/1976. Tôi cũng tìm thấy một chiếc túi vải nhỏ. Tôi mở ra và bất ngờ khi thấy trong đó là hai đầu đạn bằng đồng.
***
Năm 1967, ông nội tôi nhập ngũ và được phân về trung đoàn pháo binh cơ giới. Sau bốn tháng huấn luyện, đơn vị club w88 ông lên đường vào chiến trường. Ông tôi chinh chiến chủ yếu ở vùng hậu cứ chiến trường Campuchia. Từ Mậu Thân 1968 tới tận trước Hiệp định Paris 1973, chiến trường mặt trận phía Nam lúc nào cũng rất khốc liệt. Ông tôi bảo người làng đi bộ đội thì hầu hết đều nằm lại ở chiến trường. Mùa Xuân 1975, trung đoàn pháo binh club w88 ông theo bước hành tiến như thác lũ club w88 năm cánh quân tiến về giải phóng Sài Gòn. Lần đầu tiên bắt gặp một thành phố hoa lệ đẹp nhất một góc địa cầu thời đó, ông tôi không khỏi choáng ngợp, Sài Gòn đẹp quá.
Sau ngày giải phóng, bao đồng đội được trở về quê cũ, nhưng ông tôi nhận nhiệm vụ ở lại tham gia công tác huấn luyện pháo binh cho Quân khu 9. Dù đã giải phóng nhưng đất nước vẫn chưa hoàn toàn im tiếng súng, các lực lượng phản cách mạng tìm mọi cách phá rối, gây hoang mang trong nhân dân. Các đơn vị quân đội phải đảm bảo huấn luyện và thường trực chiến đấu. Đơn vị pháo binh club w88 ông đóng doanh trại tại Bến Tre. Công tác huấn luyện trên thao trường tuy vất vả nhưng không là gì so với những ngày gian nan trong chiến đấu nên ai cũng hăng hái, tự tin.
Thế nhưng hai tháng sau đó, sau một ngày trở về từ thao trường, ông tôi thấy người mệt lả lên cơn nóng lạnh liên tục, người vã mồ hôi như tắm mà lại rét run cầm cập, đầu đau như búa bổ. Bác sĩ đơn vị tới thăm khám và yêu cầu nhập viện ngay lập tức. Ở bệnh viện các bác sĩ chẩn đoán ông mắc bệnh sốt thương hàn. Bao năm vất vả chiến đấu khắp các miền núi rừng rồi tiến về Sài Gòn không quật ngã được chàng thanh niên vùng biển, nhưng hòa bình lập lại chưa lâu lại mắc bệnh nặng. Lúc ốm đau này ông mới thấy tủi thân khi không có người thân nào ở kề bên chăm sóc. Một mình nằm trong bệnh viện ở một nơi xa quê nhà tới cả ngàn cây số, ông tự thấy thương mình mà ứa nước mắt. Nhật ký club w88 ông có chép lại tâm trạng này. Chiến tranh khốc liệt đặt con người ta trong ranh giới, cận kề sống chết, người lính không thể yếu mềm, suy tư quá nhiều như thế. Nhưng hòa bình cho phép người ta thả lỏng mình ra, cho phép mình nuông chiều bản thân mình một chút. Nhưng cũng chính ông lại tự thấy xấu hổ một mình khi để cho mình rơi vào tâm trạng ấy.
Thế nhưng duyên phận lại đến từ nỗi buồn đó. Nỗi buồn club w88 chàng trai xứ Bắc lọt vào ánh mắt club w88 cô gái quê hương Đồng Khởi một lần cô vào viện chăm cha bị bệnh và nằm cùng buồng với ông tôi. Cô thấy anh bộ đội nói giọng Bắc nằm một mình mặt buồn rười rượi. Cô thấy thương anh bộ đội tới bữa ngồi nhai cơm trệu trạo ở một góc giường. Cô mạnh dạn tới gần hỏi chuyện. Vậy là lần đầu tiên gặp gỡ club w88 ông và người con gái sau này ông đem lòng yêu thương lại ở một nơi thật đặc biệt, ở trong bệnh viện. Cô gái có cái tên thật đẹp, Hoài Hương, đẹp như người cô vậy.
Tranh club w88 họa sĩ TRƯƠNG ĐÌNH DUNG
Sau mấy ngày ở viện chăm cha ốm, câu chuyện qua lại, hai con người trẻ tuổi biết thêm ít nhiều về hoàn cảnh club w88 nhau. Và dường như hai người ở hai thế giới hoàn toàn khác xa nhau. Gia đình Hoài Hương có một cửa hàng lớn ở thị xã. Anh trai cô là sĩ quan cấp úy trong quân lực Việt Nam Cộng Hòa. Sau ngày giải phóng anh trai cô phải trình diện Ban quân quản địa phương và đang phải đi học tập cải tạo. Cửa hàng club w88 gia đình sau ngày giải phóng vẫn còn mở nhưng chỉ bán cầm chừng. Hoài Hương mới tốt nghiệp Đại học Văn khoa Sài Gòn hồi cuối năm 1974 và được phân công về dạy Văn cho trường trung học gần nhà.
Câu chuyện club w88 cô giáo viên dạy Văn và chàng lính trẻ pháo binh dần thân thiện và cởi mở khi dường như ai cũng có điều muốn hỏi, muốn nói. Dường như mới gặp mặt không lâu nhưng cả hai đã có thiện cảm với nhau rồi. Hơn một tuần sau, ông tôi đã thấy trong người khỏe hơn. Cha club w88 Hoài Hương cũng đã xuất viện. Cô và cha mời ông tôi khi nào rảnh thì tới nhà chơi.
Tình cảm club w88 lính trẻ Bắc Việt và cô giáo dạy Văn cứ vậy mà tự nhiên lớn dần lên theo những hẹn hò sau giờ lên lớp, sau những giờ đổ mồ hôi trên thao trường, sau những chiều đi dọc bờ sông Hàm Luông dạo mát, nghe sông hát, nghe gió reo khúc nhạc vui. Một chiều bên bến sông, ông tôi ngỏ lời và được cô gái e ấp nhận lời.
Một dịp được nghỉ phép ngắn ngày, ông tôi cùng Hoài Hương lên Sài Gòn thăm anh trai club w88 Hoài Hương đang trong trại cải tạo ở ven thành. Người chỉ huy đơn vị pháo binh cũ club w88 ông tôi hiện đang làm trong Ban quân quản Sài Gòn. Ông tôi vừa vào thăm thủ trưởng cũng xin nhờ thủ trưởng quan tâm giúp cho trường hợp anh trai club w88 Hoài Hương. Sau khi rời trại cải tạo về, Hoài Hương vui vẻ nói cười. Cả hai dạo chơi khắp phố phường Sài Gòn. Thật may thành phố vẫn còn nguyên vẹn sau ngày giải phóng. Ông tôi nhìn thành phố và nghĩ về quê nhà. Đang miên man trong nghĩ ngợi thì Hoài Hương kéo ông vào một tiệm chụp ảnh. Bức hình đen trắng ghi lại hai mái đầu tuổi trẻ chụm vào nhau với nụ cười tươi club w88 cô giáo và nét mặt có phần ngượng ngùng hạnh phúc club w88 anh bộ đội. Bức ảnh này về sau là một bức ảnh ông tôi trân quý suốt cuộc đời.
Qua năm 1976 anh trai club w88 Hoài Hương được trở về nhà. Cuộc sống club w88 gia đình Hoài Hương sau ngày anh trai trở về không còn dễ dàng nữa. Cửa hàng đóng cửa, gia đình chưa có việc gì làm để có nguồn thu nhập ngoài khoản tiết kiệm và đồng lương giáo viên ít ỏi club w88 cô. Gia đình Hoài Hương đã tính tới chuyện vượt biên. Thế nhưng rủi ro trên biển cả mênh mông với gió to sóng dữ và cả cướp biển là điều có thể đánh đổi bằng cả mạng sống. Miền đất hứa đâu dễ tìm tới. Thế nên điều này chỉ mới bàn bạc trong gia đình mà chưa quyết định.
Tháng 4 năm 1977 Khmer Đỏ tràn sang các xã biên giới chiếm một số vùng ở tỉnh An Giang, Tây Ninh và sát hạt dân thường. Các tỉnh biên giới Tây Nam được đặt trong tình trạng sẵn sàng chiến đấu. Cuối năm 1977, trong một trận đánh khốc liệt đẩy lui quân Pôn Pốt, đơn vị club w88 ông truy kích quân thù đến Neak Luong - một bến đò sát sàn sạt biên giới Campuchia. Tuy nhiên, khi đơn vị hoàn thành nhiệm vụ và rút quân thì bất ngờ bị địch phục kích, ông tôi bị thương nặng. Khi đưa về trạm quân y thì ông đã mất nhiều máu và tưởng chừng không qua khỏi. Kíp phẫu thuật gắp ra hai đầu đạn đâm xuyên qua phổi. Ông cao số nên còn giữ được mạng. Hai viên đạn này sau đó ông được bác sĩ đưa lại giữ làm kỷ niệm. Ông tôi được chuyển về Quân y viện 175 tại Sài Gòn và nằm điều trị ở đó gần nửa năm mới dần hồi phục.
Sau khi ra viện, ông trở lại Bến Tre. Nhưng gia đình Hoài Hương đã không còn ở đấy nữa. Gia đình Hoài Hương đã vượt biên được gần một tháng. Người hàng xóm vốn đã quen với sự có mặt club w88 người lính trẻ Bắc Việt đưa cho ông bức thư Hoài Hương để lại.
Anh thương nhớ! Khi anh nhận được bức thư này thì có lẽ em đã ở một phương trời rất xa. Em gửi lại quê nhà tình yêu với muôn ngàn nỗi nhớ. Em thương anh và thương cả tình yêu club w88 chúng mình nữa. Em chỉ là một cô giáo, một người con với chữ hiếu làm đầu. Em có thể chờ, bao lâu em cũng có thể chờ, nhưng gia đình em không thể chờ. Mà anh thì không thể cùng em… Anh còn học hành, còn sự nghiệp dài lâu. Em tin anh club w88 em sẽ làm nên một sự nghiệp rạng rỡ. Nếu sau này có cơ hội gặp lại, em mong sẽ nhìn thấy anh club w88 em chững chạc và thành công hơn. Ngàn lần thương nhớ anh, chú bộ đội Bắc kỳ club w88 riêng em…
Đêm ấy, khi nằm nghe ông kể, club w88 hỏi:
- Sau đó ông có gặp lại cô ấy khclub w88?
Lặng thinh hồi lâu như đang lội ngược về quá vãng, ông bảo:
- Ông có tìm chứ. Nhưng bặt vô âm tín với Hoài Hương từ dạo đó. Ông có tới Bộ chỉ huy biên phòng club w88 tỉnh để hỏi về những chuyến vượt biên gần đây. Người chỉ huy ở đó bảo rằng dòng người vượt biên ngày một gia tăng, nhiều chuyến bị bắt giữ, nhiều chuyến trốn thoát, nhưng một số chuyến vượt biên đã không tới được điểm đến mong đợi mà phải nằm lại giữa lòng biển khơi bởi sóng to gió dữ. Ông luôn cầu mong bình an cho Hoài Hương và gia đình cô ấy. Và không hiểu sao ông cứ tin mãnh liệt rằng cô ấy sẽ bình an!
club w88 lặng lẽ cầm tay ông vuốt nhè nhẹ rồi siết chặt lại như muốn sẻ chia niềm tin, như truyền thêm sức lực cho ông. Như đồng cảm tay ông cũng siết chặt lấy tay club w88.
Tôi khép lại cuốn nhật ký, nhìn lại bức ảnh cũ club w88 ông và Hoài Hương. Một người con gái thật đẹp, một mối tình thật đẹp. Tôi nhìn hai viên đạn, tôi đặt mối tình ấy trong những năm đầu giải phóng. Dường như tôi thấy được những giằng xé trong cuộc tình mà ở đó là bao cách trở, club w88 khó khăn sau ngày giải phóng, là lựa chọn ra đi và ở lại, là lựa chọn chữ hiếu và chữ tình. Thật quá nhiều điều đè nặng lên mối tình club w88 hai con người trẻ tuổi. Có lẽ cũng tại bởi chiến tranh. Chỉ còn lại mãi là tiếc nuối và bao nhớ mong.
Nhiều người vẫn nghĩ rằng những người lính Bắc Việt xơ cứng tâm hồn, không biết yêu thương nhưng khi tiếp xúc với những người như ông tôi, họ đã thay đổi suy nghĩ. Cho đến cuối đời mình, ông tôi vẫn dành một góc riêng trong trái tim cho người con gái quê hương Đồng Khởi. Những dòng hồi ức mà ông tôi gởi lại, ký thác nơi tôi như lời tạ từ cho những điều ông giữ kín trong lòng, chỉ chia sẻ riêng với đứa cháu yêu là bằng chứng một tình yêu mãnh liệt. Tôi vẫn tin rằng rồi sẽ có một lúc nào đó Hoài Hương club w88 ông sẽ đọc được tâm sự kia, và thêm hiểu về ông tôi hơn, hiểu về “chú bộ đội Bắc kỳ club w88 riêng em” nhiều hơn.